Mỗi lần tôi bưng mâm cơm cầu kỳ, anh đều nhìn tôi bằng ánh mắt thật kỳ lạ.
Từ nhỏ, mẹ tôi đã dạy tôi về nữ công gia chánh, nhấn mạnh rằng phụ nữ cần chăm lo việc nhà và gia đình. Sau khi kết hôn, tôi vẫn đi làm, nhưng chỉ ở mức an phận, dành phần lớn thời gian cho gia đình. Tôi luôn nấu cơm cho chồng, thường theo sở thích của anh và cả bố mẹ chồng. Dù được khen ngợi vì sự chu đáo, tôi nhận thấy chồng không bao giờ cười khi tôi bê mâm cơm ra, mà thường nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu, không phải vui vẻ.
Những ngày qua, tôi suy nghĩ về những lời chồng nói. Tôi thắc mắc tại sao đàn ông lại không trân trọng sự chăm sóc của vợ, nhất là khi tôi nấu bún riêu cua cho anh dù đang ốm. Khi chồng về, tôi vui mừng gọi anh vào ăn, nhưng anh lại nói rằng anh không cần một người vợ chỉ biết lo cho mình. Anh muốn tôi dành thời gian cho bản thân, đi chơi, làm đẹp và chăm sóc công việc của mình.
Người phụ nữ hấp dẫn đàn ông nhất là người như vậy! Chồng tôi vuốt tóc và bảo tôi đi nghỉ, không ăn bún tôi nấu, rồi vào phòng làm việc. Tôi lo lắng, không biết có phải anh ấy thấy chán tôi không. Tôi đã hi sinh vì anh, nhưng có thể tôi đã làm sai.


Source: https://afamily.vn/lan-nao-toi-be-ra-mam-com-cau-ky-ra-anh-cung-nhin-toi-bang-anh-mat-rat-la-lung-cho-den-mot-lan-anh-dot-ngot-noi-vai-loi-khien-toi-sung-so-20200504144821036.chn